Bảo Ngân Nguyễn
hỏi · Liệu "câu đố mẹo" này có thực sự "sai" hay chỉ là một "ngụy biện số học" đánh lừa người nghe?
Bạn đang thắc mắc tại sao bài toán này lại có vẻ phức tạp và dễ gây nhầm lẫn cho người nghe, thậm chí có thể do đề bài vốn dĩ đã sai.
Bài toán này nổi tiếng là một câu đố mẹo về cách tính toán và tư duy logic. Nó không hẳn là sai về mặt toán học, mà là một dạng ngụy biện số học (arithmetic fallacy) hay còn gọi là ngụy biện cộng số dư (fallacy of the leftover).
Tại sao nó lại cầu kỳ và dễ gây nhầm lẫn?
1. Sai lầm trong việc cộng: Điểm mấu chốt của câu đố là cách bạn cộng các con số ở cuối. Bạn đang cộng số tiền còn nợ ((98.000đ)) với số tiền bạn đang giữ ((1.000đ)). Về bản chất, số tiền (1.000đ) bạn đang giữ chính là một phần của (98.000đ) tiền nợ mà bạn chưa trả cho bố mẹ (do bạn đã trả lại mỗi người (1.000đ) trên tổng số (50.000đ) ban đầu). Việc cộng hai con số này với nhau là không hợp lý vì nó không phản ánh đúng tổng số tiền ban đầu.
2. Tập trung vào số tiền nợ thay vì tổng số tiền: Câu đố khéo léo đánh lừa người nghe bằng cách chuyển hướng sự chú ý sang tổng số tiền nợ ((98.000đ)) và số tiền bạn còn giữ ((1.000đ)). Tuy nhiên, điều quan trọng cần nhớ là tổng số tiền ban đầu là (100.000đ). Số tiền (98.000đ) (nợ) cộng với (2.000đ) (đã trả lại bố mẹ) bằng (100.000đ). Hoặc (97.000đ) (áo) cộng với (3.000đ) (tiền còn lại ban đầu) bằng (100.000đ).
3. Cấu trúc câu hỏi: Cách đặt câu hỏi tạo ra một luồng suy nghĩ khiến người nghe cảm thấy có một khoản tiền "mất tích" hoặc "thừa ra", dẫn đến việc họ cố gắng tìm một sự sai lệch ở đâu đó.
Về việc đề bài có vốn sai hay không:
Đề bài này không sai về mặt con số, mà sai ở cách lập luận cuối cùng. Nó tạo ra một ảo tưởng về sự sai lệch thông qua cách cộng các số liệu không liên quan đến nhau để ra một tổng số mong muốn. Đây là một ví dụ kinh điển về việc sử dụng toán học để đánh lừa, làm nổi bật tầm quan trọng của việc tư duy logic và hiểu rõ bản chất của các phép tính.
Vì vậy, khi hỏi người khác, họ có thể không biết hoặc bị nhầm lẫn vì đây là một câu đố mẹo, không phải là một bài toán tài chính thực tế cần giải quyết theo cách thông thường.
Tóm lại: Bài toán này vốn dĩ không sai về các phép tính riêng lẻ, nhưng cách sắp xếp và cộng các kết quả cuối cùng tạo ra một sự nhầm lẫn có chủ đích, làm cho người nghe cảm thấy có một khoản tiền bị "thừa" hoặc "mất đi".